Tuesday, February 9, 2010

Hành trình Thiện Nhân

Hành trình Thiện Nhân (09/02/2010)




Cháu Thiện Nhân
Ảnh: TL
Câu chuyện về cháu bé Phùng Thiện Nhân chứng minh một điều đang tồn tại thật giản dị, nhưng cũng thật lắng sâu mà không phải ai cũng có thể diễn tả được thành lời. Điều này, “Đôi khi ta cảm nhận được rằng ta đến đây, trên trái đất này, vì người khác. Trước hết vì những người mà hạnh phúc riêng của ta hoàn toàn phụ thuộc vào nụ cười và sự âu yếm của họ, kế đến là vì bao người không quen mà số phận của họ nối với ta bằng sợi dây của lòng cảm thông” (Albert Einstein).

Đôi khi chính hiện diện của cái ác giúp ta nhận ra sự tồn tại âm thầm nhưng bền bỉ, mọi lúc mọi nơi, của điều thiện. Có một bà mẹ nhẫn tâm vứt đứa con đỏ hỏn mới chào đời vào một xó vườn hoang, không ý thức được những hệ lụy mà sinh linh bé bỏng đó phải trải qua, phải hứng chịu. Sự cô độc vì bị bỏ rơi, bất lực vì chưa có khả năng tự vệ đã làm cho đứa con mới chào đời lâm vào hoàn cảnh cực kỳ bi đát, bị côn trùng và súc vật tấn công, bị mất một phần quan trọng của cơ thể, thương tật lên đến 75% vĩnh viễn. Ngay lập tức, có hàng nghìn, hàng vạn bà mẹ khác, tuy không rứt ruột đẻ ra, nhưng lại cảm thấy đau nhói tâm can mình mà tìm mọi cách để chia sẻ nỗi đau với số phận bé bỏng hẩm hiu đó.

Có một nhà báo khi đưa tin về câu chuyện thương tâm này đã rất xúc động: “Khi người ta tìm thấy, người cháu bê bết máu và đầy kiến bu, da tím ngắt không còn một chút sự sống. Dường như tôi nghe văng vẳng đâu đó tiếng nói của sinh linh bé bỏng: “Mẹ ơi, sao mẹ nỡ như vậy với con”. Vô cùng cảm ơn những người đã phát hiện ra cháu bé, những người đã đưa cháu đi cấp cứu ở bệnh viện, vô cùng cảm ơn các thầy thuốc ở Bệnh viện đa khoa Quảng Nam đã hết lòng cứu cháu bé”.

Trong vòng tay cưu mang của hàng nghìn bà mẹ và những tấm lòng nhân ái, bé Thiện Nhân đã vượt qua nỗi đau khủng khiếp, càng lớn càng thông minh, nhanh nhẹn và cũng rất nhạy cảm với những khiếm khuyết của cơ thể. Và đây cũng chính là điều mà cộng đồng yêu thương cháu bé có số phận đau đớn kỳ lạ này thực sự lo ngại, vì tương lai của cháu. Và tình thương đã lớn hơn những khó khăn mà những người yêu thương Thiện Nhân đang gặp phải. Gia đình anh chị Phùng Quang Nghinh - Trần Mai Anh (Biên tập viên Tạp chí Heritage) ở Hà Nội, đã quyết định nhận cháu Thiện Nhân làm con nuôi ngay sau khi trực tiếp vào Quảng Nam thăm cháu, mặc dù hai anh chị đã có hai con trai khoẻ mạnh, thông minh. Cha mẹ nuôi của Thiện Nhân hiểu được những khó khăn mà họ sẽ gặp phải nhưng không lùi bước vì họ cảm nhận được sức mạnh lớn lao của sự kết nối cộng đồng bởi lòng nhân ái: “Thiện Nhân con, khi cha mẹ có ý định đón con về đã nhận được lời khuyên chân thành là “Đừng bao giờ bắt đầu cho một việc không có kết thúc”. Cha mẹ đã bắt đầu, nhưng người làm nên kết thúc sẽ là con đấy. Con đã đưa gia đình mình bước vào một cộng đồng của biết bao tấm lòng nhân ái mà trước đây cha mẹ không nhận thấy. Con đã làm được một việc lớn lao là kết nối được biết bao tấm lòng và thuyết phục được hàng trăm, hàng ngàn người yêu thương con, dõi theo, cổ vũ từng bước con đi”.

Cao cả sao tấm lòng người mẹ. Còn lời nào đẹp hơn của Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đã dành cho mẹ Thiện Nhân, chị Trần Mai Anh: “Với tấm lòng cao cả của người mẹ, chị đã vượt qua mọi khó khăn, gian khổ đưa cháu đi chữa chạy...”. “Chị đã tô đẹp thêm hình ảnh Người Mẹ Việt Nam từ bao đời nay luôn là biểu tượng của lòng nhân hậu, bao dung, bình dị mà vô cùng cao quý, đã và đang ngày càng chở che, nuôi dưỡng tâm hồn của mọi người dân Đất Việt. Tôi tin những việc làm của chị sẽ không phải là chuyện cổ tích”...

Tấm lòng người mẹ hay hơn bất kỳ câu chuyện cổ tích nào có trên đời.
Hữu Nguyên

No comments: