Monday, July 7, 2008

Một góc nhỏ của nghề báo

Một góc nhỏ của nghề báo
06:32, 21/6/2008 (GMT+7) Một em bé sơ sinh bị bỏ rơi. Sinh linh bé bỏng, nhỏ nhoi tội nghiệp đang rất cần được nâng niu, ôm ấp đã phải chòi đạp nơi bờ bụi. Em đã mất một khúc chân, một phần cơ quan sinh dục, đói lạnh, mất máu, nhiễm trùng không chỉ là nguy cơ, còn khủng khiếp hơn thế.

Xin mở ngoặc, chúng ta có thể lên án, trách cứ người mẹ “bất đắc dĩ” của bé, một sản phẩm của lối sống buông thả, vô trách nhiệm, và sự thiếu hiểu biết cần thiết, nhất là sự thiếu vắng tình mẫu tử thiêng liêng mà tạo hóa đã gửi gắm nơi con người. Bởi một lẽ đơn giản: Điều cần thiết lúc này là hãy cứu lấy đứa bé.

Đứa bé tội nghiệp đã được phát hiện và cứu chữa. Tin và hình ảnh của cháu được đăng tải ở một số báo và được đưa lên mạng. Một gia đình ở Hà Nội đã đón nhận em về nuôi nấng, chăm sóc. Em đã có một cái tên đầy ý nghĩa: Phùng Thiện Nhân.Nhân ngày 1-6, chúng ta được gặp em trên màn ảnh nhỏ.

Còn đâu hình ảnh đứa bé sơ sinh vô cùng đáng thương, chỉ cách cái chết một sợi tóc hôm nào. Chúng ta xúc động ứa nước mắt khi nhìn thấy, dù đang thiếu một khúc chân và bị những thương tật khác, em vẫn hồn nhiên, lanh lợi, gương mặt vui tươi, ánh mắt trong sáng bò quanh mẹ.

Từ câu chuyện nhỏ này có thể thấy ba nguồn sức mạnh: Sức sống của con người, dù đó là một con người mới ra đời, vô cùng yếu ớt, sức sống của con người thật ghê gớm, bất chấp mọi nghịch cảnh phũ phàng.

Sức mạnh của tình thương, lòng nhân ái. Nuôi dưỡng và lo cho tương lai một đứa nhỏ cơ thể không toàn vẹn là một việc ai cũng biết không hề đơn giản, ngay với những người đầy đủ điều kiện vật chất. Những người nhận cháu về nuôi đã thật sự có một tình thương lớn, muốn gia đình mình thật sự là mái ấm mãi mãi của cháu. Nhờ tình thương ấy đã có Thiện Nhân hiện nay (và gia đình em đang liên hệ tìm kiếm mọi khả năng để cháu có thể trở nên một người hoàn toàn bình thường, gia đình cũng mong có sự trợ giúp, tiếp sức của mọi người).

Sức mạnh của báo chí, ở đây là khêu gợi, nhân lên tình thương yêu của con người, là cầu nối giữa những số phận cần được cưu mang với những tấm lòng nhân hậu sẵn sàng chia sẻ. Báo chí cách mạng có sức mạnh cao quý với những hoạt động đa dạng, phng phú.

Xin các nhà báo hãy quan tâm đến góc nhỏ này, hãy phát hiện các cảnh đời bất hạnh cần được cứu giúp, hãy biểu dương những tấm lòng vàng, những nghĩa cử vì cộng đồng. Các bạn sẽ làm cho bạn đọc thấy rằng: Trong vòng xoáy nghiệt ngã của kinh tế thị trường, không chỉ có những con người chạy theo lối sống thực dụng, vì đồng tiền và danh vị mà chà đạp lên tình nghĩa gia đình, quan hệ thầy trò, đồng chí, đồng nghiệp mà còn đó những con người giàu lòng nhân ái, đang sống và phát huy đạo lý truyền thống của dân tộc “thương người như thể thương thân” để mọi người yêu tin hơn và tích cực xây đắp cuộc đời này.

Đất nước ta, ngay cả rồi đây khi trở thành một nước phát triển, giàu mạnh, chắc chắn rằng vẫn còn đó những cảnh đời bất hạnh. Chúng ta không ai nghĩ rằng báo chí sẽ phát hiện được tất cả và huy động được cộng đồng, giải quyết được tất cả. Nhưng nếu ngòi bút của chúng ta xoa dịu được một nỗi đau, làm vơi đi một nỗi buồn thì từ góc độ nghề nghiệp chúng ta cũng có thể cho phép mình vui một chút, thanh thản một chút.

NGUYỄN ĐÌNH AN

No comments: